- Ai trên đời mà chẳng sợ, chẳng sợ mẹ thì sợ ba, hồi còn bé ngán Ma, vô Bách Khoa thì sợ nợ, nhưng mà ta không sợ, nợ nhiều thì (ta) bùng luôn.
- Khi vô trường là phải học, mà đã học là phải thi, Bộ quy chế mới ra, “thi lần ba mà chẳng được”, thi lần tư cũng chẳng sợ, đuổi học thì về quê.
- Khi ra trường là bỏ rượu, mà bỏ rượu là tợp bia, mình chỉ uống bia hơi, ai thảnh thơi mà tợp rượu, ta kĩ sư tiền triệu, phải bỏ rượu, tợp bia.
- Bia bao giờ chẳng có bọt, chẳng có bọt chẳng phải bia, và từ rất xưa kia, bia mà ngon là nhờ bọt, không phải chua, không phải ngọt, càng nhiều bọt càng ngon.
- Hôm nay ngồi mà nhớ lại, cuộc tình đầu ngày xưa, tình thì rất đắm say, em lại đi lấy chồng, để mình anh chờ đợi, em làm tội đời anh.
- Đêm chong đèn ngồi nhớ rượu, buộc hai cẳng phải đi, dù vợ có mắng ta, ta phải đi bằng được, ai làm chi cũng mặc, vợ không thể cản ta.
- Vui hay buồn mình cũng nhậu, mà đã nhậu là phải say. Rượu mà uống đếch say, đếch thấy hay của rượu, ai làm chi ta cũng mặc, vì đã nhậu là phải say.
- Đi mua rượu về mới nhậu, vợ cũng nhậu cùng ta, vợ cầm bát ném ta, ta cầm chai đập lại, sau trận chiến tơi bời, vợ gục dưới chân ta.
- Vợ trên đầu, vợ trên cổ, vợ làm khổ đời ta, vợ ngoan ngoãn ta thương, vợ đành hanh ta nện, có gì đâu mà sợ, vợ là vợ của ta.
- Ai trên đời chẳng lấy vợ, vợ là nợ đời ta. Thà rằng cứ như ta, ta thà ly dị vợ, để từng đêm đi nhậu, chẳng sợ vợ rầy la.
- Đêm chong đèn ngồi đếm bạc, tờ năm chục màu xanh, mẹ cầm súng đứng canh, con cầm dao ngồi cạnh, đừa nào vô thì khó chạy, mẹ là mẹ của ta.
- Ba bao giờ mà vắng mẹ thì ăn phở trừ cơm, hoặc là uống bia ôm, hay là vô sàn nhẩy, có gì đâu mà ngại, mẹ là vợ của ba.
ههههههههههههههه
2. Truyen cuoi hay nhat : Đôi câu đối chọi
Thầy đồ thường dạy học trò đã đối thì phải đối cho chọi mới hay. Một hôm, thầy ra một vế đối: “Thần nông giáo dân nghệ ngũ cốc” (Thần nông dạy dân trồng ngũ cốc).
Tất cả học trò đang ngơ ngác chưa biết đối thế nào. Thì anh học trò nọ đã gãi đầu gãi tai:
- Thưa thầy, chữ “thần” con xin đối với chữ “thánh” có chọi không ạ?
Thầy nói:
- Ðược lắm!
Anh ta lại hỏi:
- Chữ “nông”, con đối với “sâu”, có chọi không ạ?
Thầy nói:
- Ðược lắm!
Anh ta lại hỏi tiếp:
- Chữ “giáo” đối với “gươm”, “dân” đối với “vua” có chọi không ạ?
Thầy gật đầu:
- Ðược lắm, được lắm!
Anh ta lẩm nhẩm: “Nghệ” đối với “gừng”, “ngũ” đối với “tam”, “cốc” đối với “cò”.
Cuối cùng anh ta xin đọc:
- Bây giờ con xin đối ạ! “Thần nông giáo dân nghệ ngũ cốc” con xin đối là: “Thánh sâu gươm vua gừng tam cò”.
ههههههههههههههه
3. Đàn ông là chúa tò mò
Trong một toa xe lửa, có 3 người đàn ông và một cô gái trẻ cực kỳ hấp dẫn. Cả bốn người cùng hòa vào một cuộc nói chuyện, một lát sau họ chuyển sang chủ đề… tế nhị.
Cô gái trẻ đề nghị: “Nếu mỗi người trong số các anh đưa em 1 đô la thì em sẽ cho các anh thấy chân em.” Ba người đàn ông, bị mê hoặc bởi cô gái trẻ này, tất cả lôi 1 đô la ra khỏi túi họ, và sau đó cô gái kéo váy lên một ít để cho thấy cặp chân nàng.
Sau đó, nàng nói: “Nếu mỗi người trong số quý ông các anh đưa em 10 đô la, em sẽ cho các anh thấy đùi em.”
Đàn ông là đàn ông, cả 3 người đều lôi ra tờ 10 đô la. Cô gái kéo hết váy thật cao, khoe cặp đùi siêu mẫu.
Cuộc nói chuyện tiếp tục, và ba người đàn ông, có phần bị hút vào cô nàng sexy, chờ đợi lời đề nghị “hot” hơn nữa. Cô gái trẻ nói: “Nếu các anh đưa em 100 đô la thì em sẽ cho các anh thấy nơi em bị… mổ ruột thừa.”
Một cách tự nhiên, cả ba người đều đưa tiền. Lập tức, cô gái quay qua cửa sổ, chỉ về phía một bệnh viện ở xa và nói: “Đó!”
ههههههههههههههه
4. Tại sao biết?
Trong giờ học:
- Thầy giáo: Con chuột chũi ham ăn. Mỗi ngày nó ăn một lượng bằng trọng lượng của nó.
- Tèo (giơ tay có ý kiến): Thưa thầy, nhưng làm con chuột chũi biết được trọng lượng của nó nặng bao nhiêu ạ?
- Thầy: !!??
ههههههههههههههه
5. Dũng cảm
Tí đi học về hỏi bố là bộ đội nghỉ phép
- Tí: Bố ơi có phải bộ đội là người dũng cảm nhất không?
- Bố: đúng rồi con ạ
- Tí: Vậy sáng mai đi họp phụ huynh cho con nhé. Chiều nay trên lớp cô gọi con lại bảo: "Người đi họp phụ huynh cho em ngày mai phải là người dũng cảm mới dám nghe sự thật về em đấy"
- Bố: ???
ههههههههههههههه