Vẫn biết mấy trò cờ bạc phụ thuộc nhiều vào may rủi nhưng dù sao cũng phải có một căn cứ khoa học nào đó chứ. Hãy xem hai chàng này dựa vào cái gì để chọn con ngựa đua về nhất.
Có hai anh chàng nhà giàu rủ nhau đi xem đua ngựa ở Monaco. Một anh hỏi:
- Cậu có bao nhiêu du thuyền?
- 2
- Xoàng quá! tớ có 3 cái.
- Vậy chúng mình sẽ đánh cá con ngựa số 5 về nhất nhé.
- Đồng ý!
Và họ cá 200 nghìn đô. Con ngựa số 5 về nhất. Một lát sau…
- Cậu có bao nhiêu phi cơ riêng?
- Tớ có 3.
- Quá xoàng, tớ có 4.
- Vậy chúng ta đặt cược cho con ngựa số 7 nhé! - Ô kê! Và họ cá 500 nghìn đô. Con ngựa số 7 vô địch. Một lát sau…
- Hỏi tế nhị nhé! Mỗi đêm cậu có thể làm chuyện ấy bao nhiêu lần?
- 4 lần
- Quá xoàng, tớ thì phải 5 lần.
- Ồ, vậy ta đặt cửa con ngựa số 9 nhé!
- Tất nhiên rồi!
Và họ cá tất cả số tiền họ có vào con ngựa số 9. Nhưng lần này thì con ngựa số 2 về đích đầu tiên. Ngẩn người tiếc của, một người than thở:
- Biết thế tớ nói thật.
- Ừ, đáng lẽ tớ cũng nên thế.
ههههههههههههههه
2. Truyen cuoi hay nhat : Dân tộc phòng kinh
Vì sao những người dân tộc lại được gọi là” dân tộc ít người”, có lẽ vì họ ít người thật. Còn tại sao lại gọi là dân tộc Kinh. Ai “kinh”, ai " sợ" ai chăng?
Có một anh người dân tộc Kinh được cơ quan cử đi công tác trên vùng dân tộc ít người, nhưng anh này không biết rằng người dân tộc ở đây tuy mến người Kinh, chỉ sợ người Kinh nói gì đó đụng chạm đến mình.
Một hôm anh ta thấy một người dân tộc Mèo ôm trên tay một con mèo, liền hỏi:
- Anh đi bán con mèo à?
Anh người Mèo tưởng anh này nói mình, liền trả lời:
- Không, tao đi bán “con kinh”.
Hôm khác, anh này vào quán phở của một người dân tộc Thái. Khi gọi món ăn, anh ta nói:
- Phiền chủ quán cho tôi một ít hành thái rồi nhé.
Một lúc sau anh ta thấy chủ quán mặt hằm hằm cầm cả bát hành đến đặt xuống bàn và nói:
- Đây, tao mang cho mày một bát “hành kinh” rồi nhé.
- ????
ههههههههههههههه
3. Truyen cuoi hay nhat : Cái nghề làm quan bạc bẽo lắm
Từ dạo người ta hay đào đường, bụi tung mù mịt đâm ra tôi lại thích đi xe buýt. Một lần, vô tình tôi gặp sếp cũ. Ông ấy cùng ghế với tôi. Không còn cách nào khác, tôi đành phải bắt chuyện với anh ta. Chả gì thì tôi và anh ta cũng cùng làm việc ở một công ty nhà nước.
- Hồi này anh thế nào? Sức khỏe vợ con anh ra sao? – Tôi hỏi
- Hai chúng tôi ly dị đã mười một năm rồi còn gì.
- Ừ nhỉ! - Tôi chợt nhớ ra - Thế ai nuôi thằng bé?
- Thằng bé nào? Là con bé, nó ở với cô ấy. Hồi ấy chính anh đã mua búp bê tặng nó đấy thôi.
- Đúng rồi, đúng rồi... - Tôi trở nên thận trọng hơn - Thế chứng vàng da của anh khỏi hẳn rồi chứ?
- Tôi bị viêm túi mật kinh niên cơ mà.
- À vâng, tất nhiên… cũng là do nội tiết cả thôi – Tôi lấp liếm - Thế chủ nhật nào anh cũng vẫn đi câu cá đấy chứ?
- Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến tận lúc này, chưa bao giờ tôi cầm chiếc cần câu nào.
- E hèm... Chắc anh vẫn hút thuốc "3 số"?
- Chưa bao giờ tôi hút thuốc cả.
- À... ừ nhỉ... còn các bữa ăn, mẹ anh vẫn nấu nướng cho anh chứ?
- Anh quên rồi ư? Tôi mồ côi mẹ từ nhỏ.
- À!... xin lỗi, đến bến tôi phải xuống rồi. Chúc anh mọi điều tốt lành, giám đốc nhân sự thân mến ạ!
- Không, giám đốc kinh doanh chứ! - Anh ta sửa lại.
Tôi lao vội xuống xe. Nhưng chỉ vài phút sau, tôi bình tâm trở lại. Tôi có lỗi gì đâu trong việc anh ta đã không còn là sếp của tôi nữa?
ههههههههههههههه
4. Đếm trứng chim cút
Có hai vợ chồng nhà kia làm nghề buôn trứng chim cút ở chợ. Dạo này dân tình lại có vẻ thích xơi món trứng cút lộn, nên hai vợ chồng bận lắm, làm đến tận khuya. Ấp ấp, soi soi kể cũng mệt nhưng bù lại cũng kiếm được kha khá nên hai vợ chồng ham lắm.
Đúng hôm bị cắt điện luân phiên. Sau khi thắp nến lên, vợ nói:
- Ngày mai người ta đặt 100 trứng cút lộn đấy, anh chọn rồi đếm cẩn thận cho em để mai giao hàng sớm. Vâng lời vợ, chồng lao vào làm, hì hục lựa chọn, soi soi, đếm đếm rồi cẩn thận sắp vào một hộp giấy lót đầy trấu cho an toàn.
Hôm sau vừa về đến nhà, vợ đã cằn nhằn:
- Sao hôm qua bảo anh đếm chọn cho người ta 100 trứng cút, anh làm thế nào mà chỉ có 98 quả?
- Thôi chết tôi rồi, tối qua anh mặc quần soóc, mất điện lại ngồi xổm đếm trứng nên chắc nhầm với…
ههههههههههههههه
5. Siêu nhân
Buổi tối hôm đó, Superman cảm thấy buồn liền muốn rủ Batman và Spiderman đi chơi. Nhưng cả hai đều bận không đi được. Đang chán nản bay trên trời thì Superman thấy Wonderwoman nằm trần truồng, tay chân giang rộng ra trên một sân thượng. Biết mình nhanh hơn chớp, có làm gì thì Wonderwoman cũng không thể phát hiện ra nên Superman liền lao bổ xuống như diều hâu và...Zack Zack Zack...rồi bay mất. Wonderwoman nghe thấy lạ bèn hỏi: " Cái gì thế nhỉ ? " Invisibleman ( Người vô hình ) đang nằm trên Wonderwoman suýt soa xoa tay vào đít trả lời : " Không biết được, nhưng mà đau đít không chịu nổi ! "
ههههههههههههههه